Tuesday, December 27, 2016

LANG THANG ĐÊM Thơ Phan Thị Mộng Thường



LANG THANG ĐÊM
Thơ Phan Thị Mộng Thường
Em bứt mình ra khỏi thế giới ảo
Rảo bước lang thang đêm vắng không người
Một mình em nhìn lên trăng sáng cười
Cơn gió thoảng thổi lồng qua vạt áo
Màu đêm đen lặng yên không giả tạo
Phút bình yên bỗng xao động tâm hồn
Nhắm mắt chìm trong vị ngọt đêm hôn
Lòng lâng lâng tan mình vào trời đất
Và tình yêu trào dâng lên ngây ngất
Muốn giang tay ôm cả đất trời đêm
Uống cảm xúc cho dập cả môi mềm
Chỉ có riêng em và đêm thôi nhé !
P.T.M.T
Image may contain: 1 person, text

No comments:

Post a Comment